TAND Cấp cao tại Đà Nẵng xử phúc thẩm đã chỉ ra sai sót, vi phạm tố tụng của án sơ thẩm, đồng thời, khẳng định đủ căn cứ để xử lý Xuyên và đồng bọn tội “Giết người” nên huỷ án để điều tra lại.
Quậy phá xuyên đêm
Ngày 31/7/2019, TAND Cấp cao tại Đà Nẵng tiến hành xét xử phúc thẩm vụ án “gây rối trật tự công cộng” với các bị cáo Huỳnh Hiệp Xuyên (tên gọi khác Xuyên bụi, SN 1983, ngụ xã Mỹ Châu), Thái Hoàng Nhật (SN 1994), Nguyễn Hồng Quân (SN 1992), Hoàng Ngọc Tú (SN 1999), Nguyễn Văn Lâm (SN 1994) cùng ngụ huyện Phù Mỹ; và Đào Duy Đô (SN 1991, ngụ huyện Hoài Nhơn).
Theo cáo trạng, tối 16/6/2017, Nguyễn Bình Nhất Phương (SN 1988, ngụ huyện Phù Mỹ) nhậu cùng Tú và Lâm ở thị trấn Bình Dương (huyện Phù Mỹ). Đến khoảng 1h sáng ngày 17/6/2017, Phương rủ Tú, Lâm tiếp tục đến nhậu ở gara xe Thuận (thị trấn Bình Dương). Phương rủ Tú và Lâm đi đánh Xuyên. Cả hai đồng ý.
Cả ba cầm ba cây phảng (như cây rựa) cùng đi một xe máy đến nhà Xuyên nằm trên quốc lộ 1A, thuộc thôn Vạn An (xã Mỹ Châu) cách nơi nhóm Phương nhậu chừng 10km.
Phương và Tú đập cửa nhà. Lúc này, Nhật từ trong nhà Xuyên hỏi “ai vậy”. Phương và Tú trả lời: “Không cần biết tao là ai, kêu thằng Xuyên ra đây tao chém”. Nhật gọi Xuyên dậy, hô “ăn cướp”. Nghe tri hô, nhóm Phương lên xe chạy về thị trấn Bình Dương.
Phương gọi Đô đến tiếp tục nhậu và đến khoảng 2h30 ngày 17/6/2017, cả bốn tiếp tục chạy xe máy ra thị trấn Bình Dương xem có gặp nhóm Xuyên không? Trong lúc đó, ở nhà Xuyên có Xuyên, Nhật và Quân. Quân lấy xe máy chở Nhật vào thị trấn Bình Dương.
Tại thị trấn Bình Dương, nhóm Phương thấy Nhật và Quân nên đuổi theo. Nhật và Quân quay xe chạy về nhà Xuyên, đóng cửa lại và hô: “Tụi bay ngon thì vào đây”. Nhóm Phương chạy thẳng ra hướng Bắc (ngược hướng về thị trấn Bình Dương) và dừng lại đổ xăng ở cây xăng Hoàng Tín
Tại cây xăng, nhóm Phương gặp Phạm Linh Khương và Phạm Văn Thi đi trên hai xe máy. Nhóm Phương vứt bốn cây phảng rồi tiếp tục đi ra hướng Bắc. Được một đoạn, Phương gọi điện nhờ Khương và Thi đến rước về thị trấn Bình Dương.
Phía nhóm Xuyên, Nhật chở Xuyên và Quân cầm theo hai cây phảng chạy ra hướng Bắc (cùng hướng nhóm Phương di chuyển). Trên đường đi, nhóm Xuyên gặp Tú và Đô đang chạy ngược chiều đối diện nên quay xe đuổi theo nhưng không kịp. Nhóm Xuyên quay xe, tiếp tục đi về phía Bắc. Nhóm Xuyên thấy 2 xe máy chạy ngược chiều. Hai xe này thấy nhóm Xuyên liền quay đầu xe bỏ chạy. Xuyên hô Nhật đuổi theo.
Nhóm Phương nghe tiếng pô xe, biết là xe của Xuyên nên bỏ chạy. Lúc này, Khương chở Phương chạy trước, Thi chở Lâm chạy sau, sợ bị nhóm Xuyên đuổi kịp nên tăng tốc bỏ chạy. Chạy khoảng 1km, nhóm Xuyên vượt qua xe Thi chở Lâm. Ngay khi bị vượt qua, Thi và Lâm bị tai nạn.
Nhóm Xuyên tiếp tục đuổi theo xe Khương chở Phương, khi đến hết đèo Phú Cũ thuộc huyện Hoài Nhơn, nghe tiếng pô xe của Nhật đến gần làm Khương hoảng sợ, quay đầu lại nhìn, mất lái tông vào hộ lan bên phải gây tai nạn.
Thấy nhóm Phương bị tai nạn, nhóm Xuyên chạy tiếp ra hướng Bắc rồi quay đầu xe về nhà. Hậu quả, Phương tử vong, Khương bị thương nặng, Thi và Lâm bị thương nhẹ.
TAND tỉnh Bình Định từng trả hồ sơ đề nghị làm rõ hành vi của bị cáo Xuyên, Nhật, Quân có phải là “Giết người” hay “Gây rối trật tự nơi công cộng”. Tuy nhiên, VKS cùng cấp vẫn bảo lưu quan điểm và không tiến hành điều tra bổ sung những tình tiết mà tòa nêu.
Ngày 21/3, tại phiên sơ thẩm, anh Thi và anh Khương (hai người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan) đều khai nhóm Xuyên truy đuổi tốc độ cao, cà hai cây phảng xuống đường tóe lửa, khi áp sát thì hô “giết, giết, giết” và giơ phảng lên dọa chém. Vì áp lực đó, xe của anh Thi và anh Khương mới bị tai nạn dẫn đến anh Phương tử vong. Nhóm Xuyên, Nhật, Quân liên tục kêu oan, không liên quan đến cái chết của anh Phương.
Phiên sơ thẩm, tuyên Xuyên và Tú 18 tháng tù, Nhật 15 tháng tù, Quân, Đô, Lâm mỗi người 12 tháng tù. Với cái chết của anh Phương, toà cho rằng không rõ ai gây ra nên không thể xử lý và không được bồi thường về dân sự.
|
Bị cáo Xuyên (thứ 4 từ trái sang) bị cấp phúc thẩm nhận định khai không trung thực |
Phiên phúc thẩm: “Nhóm Xuyên gây ra cái chết của nạn nhân”
Tại phiên phúc thẩm, bị cáo Xuyên vẫn liên tục chối tội, không thừa nhận gây ra cái chết của anh Phương. Tuy nhiên, toà nhận định: “Căn cứ hồ sơ vụ án, lời khai của các bị cáo thấy rằng bị cáo Xuyên ngay từ đầu đã có những lời khai không trung thực. Xuyên không thừa nhận cầm phảng và rủ Nhật, Quân đi đánh nhóm Phương là để trả thù.
Căn cứ lời khai các bị cáo, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan thì toà xác định nhóm Xuyên, Nhật và Quân chạy xe máy pô nổ to, cầm phảng rượt đuổi nhóm Phương.
Thời điểm rượt đuổi là 4h sáng trên đoạn đường QL1A có độ dốc nghiêng. Quá trình rượt đuổi, nhóm Xuyên chạy với tốc độ cao, khoảng 70 – 80km/h. Trong quá trình truy đuổi, nhóm Xuyên có cầm theo hai cây phảng. Dù không thừa nhận nhưng có đủ cơ sở khẳng định bị cáo Xuyên có hành vi giơ phảng lên doạ chém, hô “giết, giết, giết”.
Toà nhận định, hành vi cầm phảng rượt đuổi xe với tốc độ cao thì Xuyên, Nhật và Quân phải nhận thức được hành vi là rất nguy hiểm. Anh Khương do hoảng sợ cũng phải điều khiển xe chạy tốc độ cao để tránh sự truy đuổi. Khi xe anh Khương chở Phương gặp tai nạn thì các bị cáo bỏ mặc.
Với toàn bộ diễn biến của sự việc, cùng với hành vi nguy hiểm nêu trên, đủ cơ sở xác định hành vi phạm tội của Xuyên, Nhật và Quân là rất quyết liệt. Về mặt chủ quan, bị cáo Xuyên, Nhật và Quân không mong muốn nhưng có ý thức chấp nhận hậu quả chết người xảy ra. Và trên thực tế, khi thấy xe của anh Khương chở anh Phương bị tai nạn té ngã khi đi với tốc độ cao do xe mình rượt đuổi, nhóm Xuyên bỏ mặc, không đưa nạn nhân đi cấp cứu, hậu quả Phương chết.
Do đó, hành vi của bị cáo Xuyên, Nhật và Quân có dấu hiệu cấu thành tội “Giết người” với lỗi cố ý gián tiếp. CQĐT, xét xử sơ thẩm cho rằng hậu quả chết người không phải do nhóm của Xuyên, Nhật và Quân gây ra, mà do Phương tự té ngã và xử lý các bị cáo này tội “Gây rối trật tự công cộng” là không đúng pháp luật.
Đối với Tú, Đô, Lâm, cấp phúc thẩm cho rằng ba bị cáo vô cớ cùng Phương đi đập phá nhà Xuyên nhiều lần là phạm tội “Gây rối trật tự công cộng”, do đó bị truy tố, xét xử về tội này là đúng người, đúng tội.
Ngoài ra, tại phiên phúc thẩm, VKS cũng nêu ra nhiều vi phạm tố tụng trong quá trình thu thập chứng cứ là tang vật vụ án là xe máy của bị cáo Xuyên. VKS cho rằng xe máy của Xuyên là tang vật vụ án nhưng CQĐT không tiến hành thu giữ theo quy định mà để cho Xuyên tẩu tán, bán cho người khác vi phạm pháp luật.
Từ đó, cấp phúc thẩm tuyên y án 18 tháng tù với bị cáo Tú, bị cáo Đô và La 2 tháng tù về tội “Cố ý gây thương tích”. Đối với bị cáo Xuyên, Nhật và Quân, thì huỷ án, trả hồ sơ điều tra xét xử lại với các dấu hiệu của tội “giết người”.